Tại sao siêu thị Don Quijote dường như chỉ là cửa hàng cấp thấp, hàng hóa lộn xộn nhưng lại vô cùng “hot”?
Khi nhắc đến ấn tượng đầu tiên về phong cách của các cửa hàng Nhật Bản, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến sự chỉn chu, tinh tế, giản dị và đôi khi có một chút “nhạt”. Nhưng cửa hàng Don Quijote nổi danh ở Nhật Bản hoàn toàn ngược lại.
"Quái dị" là hình dung của nhiều người về nơi này bởi không gian cửa hàng rất nhỏ, đủ loại hàng hóa được chất đống trên nóc, vừa bước vào đã có cảm giác rất ngộp thở.
Thậm chí, nhiều chi nhánh của cửa hàng này vì diện tích quá nhỏ nên không có xe đẩy mua hàng và hơn nữa, lúc thanh toán phải xếp hàng rất lâu.
Mặc dù quy mô siêu thị nhỏ nhưng sức hút của nó lại vô cùng lớn.
Kể từ lúc Don Quijote khai trương vào tháng 3 năm 1989 đến nay, doanh thu và lợi nhuận của cửa hàng luôn tăng liên tục trong suốt 26 năm. Tính đến tháng 9/2017, doanh thu cả năm của Don Quijote đạt đến gần 7 tỷ USD.
Theo thống kê, trong số 10,36 triệu khách du lịch đến thăm Nhật Bản vào năm 2013, hơn một nửa trong số họ, tức khoảng 5,5 triệu người, đã đến Don Quijote để mua sắm. Dù thời gian là ban đêm thì khách hàng đến mua sắm cũng rất đông.
Nhờ việc buôn bán các sản phẩm tồn kho, Don Quijote đã phát triển từ một cửa hàng 60m2 trở thành cửa hàng với hơn 300 chi nhánh.
“Don Don Donki” (Don Quijote) có nghĩa là “siêu rẻ” trong tiếng Nhật. Cửa hàng Don Quijote có hơn 40.000 loại hàng hóa như thực phẩm, rượu, quà tặng, đồ nội thất, đồ điện…
Ngoài các nhu yếu phẩm tại đây còn bán túi xách LV cũ, đồng phục học sinh dành cho nữ sinh trung học giá rẻ, sản phẩm dành cho người lớn, các loại mỹ phẩm, thiết bị truyền thông...
Ý tưởng “trong cái khó ló cái khôn”.
Người sáng lập Don Quijote tên là Takao Yasuda.
Ở tuổi 29, Yasuda biến ngôi nhà rộng 60m2 của mình thành một cửa hàng tạp hóa và đặt tên là “Siêu thị trộm cắp”.
Khi cửa hàng mới khai trương đã có một lượng lớn khách hàng đến mua sắm vì cái tên độc đáo của cửa hàng siêu thị này nhưng sau đó một tuần lại vắng bóng người.
Không có tiền lại không có vốn để nhập hàng, nên buôn bán ngày một đi xuống, Takao Yasuda đành sa thải hết người làm. Vì cửa hàng không có kho, nên hàng hóa đành phải chất đống trước cửa tiệm đề từ từ sắp xếp.
Sắp gọn hàng hóa xong cũng đã khuya, vì thế mà cửa hàng của ông luôn để cửa mở đến tối muộn, một số người lầm tưởng rằng cửa hàng của ông vẫn còn làm việc, nên đã vào mua đồ.
Vào thời điểm đó, “cửa hàng 24 giờ” vẫn chưa xuất hiện. Khi đó, cửa hàng tiện lợi 7-Eleven cũng có giờ đóng cửa giống y như tên của nó vậy - 11 giờ.
Lúc đó, Yasuda có chút sốt ruột khi nhìn khách chọn lựa hàng hóa tỉ mỉ nhưng ông vẫn nhẫn nại giới thiệu sản phẩm cho khách và trả lời một cách kiên nhẫn. Và kết quả, cửa hàng hoạt động đến hơn 12 giờ đêm.
Lúc rời đi, có một vị khách hài lòng nói với Takao Yasuda: “Thái độ phục vụ của anh rất tốt. Anh biết đấy, giờ này rất nhiều cửa hàng đều đã đóng cửa mà tôi lại rất cần mua những thứ này. May mà bây giờ đã mua được, thật là vui quá đi.”
Yasuda lịch sự tiễn khách ra về, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, ông chợt nghĩ: Nếu kéo dài thời gian buôn bán thêm 1 giờ đồng hồ, không những có thể thuận tiện hơn cho nhiều khách hàng, mà bản thân cũng có thể kiếm thêm chút đỉnh. Tại sao mình không quyết định mở cửa đến 12 giờ đêm chứ?
Cuối cùng, ông quyết định điều chỉnh thời gian làm việc, cửa hàng ông sẽ đóng cửa muộn hơn 1 giờ đồng hồ so với các cửa hàng khác.
Và điều bất ngờ xảy ra, hiệu tạp hóa nhỏ của ông lại trở thành nơi mua sắm vô cùng hoàn thiện của cư dân nơi đây. Một năm sau, cửa hàng nhỏ của ông mở rộng kinh doanh, thu về cho ông 200 triệu Yên.
Nhiều chi nhánh của Don Quijote hiện mở cửa 24/24 và việc đến các cửa hàng tạp hóa Don Quijote mua sắm vào ban đêm đã trở thành một nét văn hóa lúc rảnh rỗi độc đáo của người Nhật.
Trong cái khó ló cái khôn, thành công của ông thật ra lại dựa vào thói quen thức khuya dậy muộn.
Những ngày đầu, Yasuda không để tâm đến nguồn hàng. Sau khi đi vào hoạt động, ông mới nhận ra mình không có sự ổn định và lâu dài, cộng thêm việc giá bán quá rẻ khiến ông có cố gắng bao nhiêu cũng không có lợi nhuận.
Takao Yasuda nghĩ ra một cách: Quyết đến các cửa hàng khác mua lại hàng mẫu, hàng được trả lại và hàng tồn, những loại hàng này giá mua vào rất rẻ. Yasuda đã bán những loại hàng giá rẻ này và bắt đầu kiếm lời.
Ông đã nhập một núi hàng như vậy và để thành đống nhìn rất lộn xộn. Khách vào mua không phân biệt được đâu là hàng cũ và hàng mới; tuy nhiên, đây lại là một điểm tạo nên sự độc lạ của siêu thị Don Quijote.
Thỉnh thoảng các mặt hàng mới thật sự cũng được bày lên kệ, điều này nhằm tạo cho khách hàng ấn tượng đồ ở đây vừa rẻ lại vừa mới.
Ông nhân lúc kinh doanh đang phát triển để mở rộng việc buôn bán của mình, cuối cùng ông trở thành một nhân vật quan trọng trên thương trường Nhật Bản.
Trước khi Don Quijote trở nên nổi tiếng, chưa từng có cửa hàng bán lẻ nào đi theo mô hình này, chỉ có Don Quijote là phủ nhận hoàn toàn những lẽ thường trong ngành bán lẻ.
Những khách hàng đã quen mua sắm ở những cửa hàng sạch sẽ và rộng rãi có thể cảm thấy chán ngán Don Quijote, vì nơi đây hàng hóa quá lộn xộn, chất đống mọi nơi, quảng cáo được dán khắp tường, bảng giá lại được viết với phông chữ quá khổ.
Chính vì thế, Don Quijote rất kén người mua nhưng kinh doanh của cửa hàng lại ngày càng đi lên, sự thành công này đi ngược lại với lý thuyết làm giàu trước đây.
Các siêu thị thông thường và siêu thị quy mô lớn trên thị trường đều bắt nguồn từ Hoa Kỳ, cách trưng bày hàng hóa của các siêu thị này thường giống nhau, mục đích giúp khách hàng dễ ngắm nghía, dễ chọn hàng và dễ mua hàng. Hầu hết mọi chuỗi cửa hàng thông thường đều theo đuổi tiêu chí “Khách hàng là trên hết.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét